Cô còn rất nhiều điều muốn hỏi anh.
Nhưng lâu đài cổ rộng lớn như vậy, cô lê bước đôi chân đau nhức, tìm hết nơi này đến nơi khác, hoàn toàn không thấy bóng dáng một ai.
Chớp mắt đã đến giữa trưa.
Chu Tích Tuyết quen đường quen lối, đi về phía hành lang dài nhất gần phòng bếp, quả nhiên nhìn thấy Renee đang bận rộn bên trong.
Cô có thể không tìm thấy Cận Dập, nhưng cơm thì nhất định phải ăn.
Renee vẫn mặc bộ đồ bếp màu trắng giống như buổi sáng, chỉ khác là giờ cô ấy đã đeo khẩu trang để che đi khuôn mặt bị hủy dung.
Nhìn thấy Chu Tích Tuyết, Renee theo bản năng cúi đầu, như thể sợ gương mặt mình sẽ dọa người khác, rồi cố tình lảng tránh.
Chu Tích Tuyết chợt nhớ đến những gì Simmons từng nói, xem như đã giải đáp được một bí ẩn lớn trong lòng cô, cũng không khỏi cảm thấy xót xa cho hoàn cảnh của Renee.
Cô giả vờ như không có chuyện gì, chào hỏi Renee như thường, còn không quên khen ngợi bữa sáng ngon miệng mà cô ấy đã chuẩn bị.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT