Cận Dập vẫn không xuất hiện.
Anh rốt cuộc đang làm gì?
Thôi, mặc kệ anh ta.
Chu Tích Tuyết cầm đũa lên, định gắp một miếng cá nếm thử, nhưng cuối cùng vẫn dừng lại.
Buổi sáng cô đã vì quá đói mà lén ăn vụng, chuyện đó đã rất thất lễ rồi. Giờ thì dù thế nào cũng không thể tái phạm.
Hơn nữa, cô còn muốn nói chuyện với Cận Dập. Buồn cười là, hai người họ hiện giờ danh nghĩa là vợ chồng, vậy mà đến một bữa cơm chung còn chưa từng ăn cùng nhau.
Trung Quốc có câu: “Không có gì mà một bữa cơm không giải quyết được, nếu một bữa không được, thì hai bữa.”
Nghĩ vậy, Chu Tích Tuyết đặt đũa xuống, lại một lần nữa đứng dậy đi tìm Cận Dập.
Lâu đài cổ thật sự quá rộng lớn, chẳng khác gì một mê cung. Cô có chút hối hận, sớm biết vậy đã nên hỏi rõ Renee xem phòng của Cận Dập ở đâu. Mà nghĩ lại thì cũng vô dụng, cô cũng chẳng biết Renee ở căn phòng nào nữa là.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play