Ngày thường, bọn họ bán canh trứng, lòng kho, thêm chút bánh ướt trộn, mỗi ngày cũng kiếm được tám chín trăm văn. Hiện tại, chỉ riêng việc bán gia vị thôi, sau khi trừ hết chi phí, một tháng cũng có thể thu về chừng năm mươi lượng bạc – điều này đến cả Nguyễn Bạch Linh cũng chưa từng dám nghĩ tới.
Nếu mở rộng quy mô sản xuất, lợi nhuận còn có thể lớn hơn nữa. Bột ngọt vốn là thứ tiêu hao phẩm, nếu sản xuất nhiều hơn, lại đóng thành từng gói nhỏ, thì nó sẽ trở thành thứ gia vị mà mỗi căn bếp đều phải có, như dầu, muối, tương, giấm.
Chỉ là, mở rộng sản xuất sẽ cần thêm nhiều nhân công, phương pháp chế bột ngọt thế nào rồi cũng sẽ bị người ta phát hiện.
Công đoạn làm bột ngọt tuy có phần phức tạp, nhưng chỉ cần nhìn một lần là biết, nguyên liệu lại rẻ, nếu bị người khác học được thì sinh ý này của hắn e là chẳng giữ được.
Chỉ cần duy trì sản lượng như hiện tại, hắn đã thấy mãn nguyện rồi.
Từ khi bắt đầu bán bột ngọt, quầy canh trứng của bọn họ từ năm nồi một ngày tăng lên thành mười nồi, bánh ướt trộn và lòng kho vẫn bán như cũ.
Trước đây, đám thư sinh vốn chẳng mua canh trứng của bọn họ, bây giờ trong nhà ăn học đường mua hẳn một bao lớn bột ngọt về, khiến đám học trò cũng đổ xô đi mua món canh trứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT