Chơi xong vài ván mạt chược, mặt trời đã gần đứng bóng, hoàng hậu nhân thể giữ Thượng Doanh Doanh lại dùng bữa trưa. Việc này vốn không nên từ chối, nhưng Thượng Doanh Doanh nhớ đến dặn dò của hoàng đế, đành phải nhẹ nhàng từ chối.
Hoàng hậu dường như cũng hiểu ra, liền mỉm cười bảo Thượng Doanh Doanh lui, lại dặn dò nàng hầu hạ vạn tuế gia cho tốt.
Thuỷ tạ mát mẻ dễ chịu, nhưng sau gáy Thượng Doanh Doanh lại rịn mồ hôi, vội vã đỏ mặt cáo lui. Một mạch chạy tới dưới giàn hoa tường vi, lúc này mới dần chậm lại.
Trong hành cung Dụ Hoa, các lầu gác san sát, Thượng Doanh Doanh chọn con đường nhỏ hẻo lánh trở về, chỉ thấy cảnh trước mắt chưa hết, cảnh sau đã hiện.
Ngẩng đầu chợt thấy phía trước có một viện bốn dãy, trên nóc có dị thú ôm đào là khỉ lông vàng ngồi chồm hổm, vẽ dưới mái hiên càng kỳ lạ, giữa xà ngang toàn là tiểu cảnh Giang Nam.
Thượng Doanh Doanh cầm quạt tròn bằng sa lam vò, nhẹ nhàng đặt lên trán che nắng, nghiêng mắt hỏi Hạnh Thư: “Phía trước là nơi nào vậy? Nhìn khá đặc biệt.”
Hạnh Thư kiễng chân ngó qua viện kia, cười nói: “Tài nhân thật tinh mắt, viện đó là tay nghề của thợ phương Nam, hiện tại hình như là phân cho Tuệ Tần ở.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT