Khó khăn lắm mới có được tiểu cung phòng của riêng mình, tuy không quá xa hoa tráng lệ, nhưng Thượng Doanh Doanh thấy vừa mắt, thoải mái dễ chịu, mặc cho Yến Tự Lễ mềm mỏng dỗ dành thế nào, nàng cũng không chịu theo hắn về ở tại Khoái Tuyết Thời Tình Trai.
Yến Tự Lễ hết cách, bèn sai người đem chăn gấm long phượng ôm đến, nhất quyết đòi chen chúc cùng Thượng Doanh Doanh trên chiếc giường nhỏ.
Đêm đến hai người rúc vào nhau, lại muốn lăn ra lửa. Thượng Doanh Doanh lo sáng mai phải thỉnh an, xấu hổ không chịu thuận theo. Yến Tự Lễ đành chỉ dừng lại sau một hồi đùa nghịch cùng nàng.
Sáng hôm sau khi tiễn hoàng đế đi nghị triều, tay chân mềm nhũn giúp hắn thay y phục, tóc đen như lụa rủ sau lưng, bên trong lớp áo ngủ mỏng manh thấp thoáng lộ ra yếm tím nho.
Yến Tự Lễ càng nhìn càng ngứa ngáy, không nhịn được muốn chiếm chút hương thơm ngọc ngà, nhưng bị Thượng Doanh Doanh đưa tay chặn lại ở ngực.
Kéo khuôn mặt đỏ bừng của Thượng Doanh Doanh quay lại, Yến Tự Lễ bật cười hỏi:
“Cớ gì đến một cái hôn nàng cũng không chịu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT