Tạ Quy Lan vốn chỉ định áp người lại gần một chút, nhưng vừa áp xuống mới phát hiện da mặt Sầm Vụ mềm đến vậy, khiến hắn không nỡ rời ra.
Sầm Vụ đưa tay muốn ôm lấy chăn, Tạ Quy Lan lại nửa người đè lên cậu, cậu giơ tay lên liền gần như ôm lấy cổ Tạ Quy Lan.
“Thiếu gia.” Tạ Quy Lan khẽ gọi, giọng khàn khàn.
Hàng mi dài của Sầm Vụ khẽ run, bị quấy rầy giấc ngủ nên không vui, hơi nhíu mày lại.
Tạ Quy Lan lại cúi đầu hôn lên mặt cậu một cái, sống mũi cao thẳng đè lên lớp thịt mềm trên mặt cậu.
Giữa đêm khuya tĩnh lặng, hắn cứ thế ôm eo, đè chặt lấy Sầm Vụ như một con chó, hơi thở dồn nén, gân xanh lạnh bệch nổi lên trên cổ, mồ hôi theo xương quai xanh và rãnh cơ bụng chảy xuống, nhưng khi hôn lên mặt và chóp mũi của Sầm Vụ thì vẫn rất nhẹ nhàng.
Hắn áp sát một cách cẩn thận đến thế, ngược lại khiến Sầm Vụ bị cọ đến mất ngủ, bực bội đến mức đá nhẹ một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT