Tạ Quy Lan cũng không dựa vào vai Sầm Vụ bao lâu đã ngồi dậy, sợ cậu mỏi, ngược lại Sầm Vụ thì hơi mơ màng, mặc áo khoác đồng phục trường, tựa vào gần hắn đã ngủ mất.
Cậu đang viết kịch bản, mấy ngày nay đêm nào cũng thức trắng, đoán chừng phải mất thêm một tháng mới viết xong.
Rời khỏi Sầm gia rồi, cậu không gánh được vai trò đạo diễn nữa, nhưng vẫn có thể làm biên kịch, loại công việc thuần túy hậu trường này sẽ không dễ bị lộ thân phận, trừ khi Tạ Quy Lan thực sự cố tình không buông tha cho cậu.
Trên xe cãi nhau ồn ào, tiếng cười đùa không dứt, chỉ có Sầm Vụ là ngủ rất say, hàng mi dài khẽ run, đến cả lúc Tạ Quy Lan nhéo mặt cậu vài cái cũng chẳng động đậy.
Da Sầm Vụ trắng, nửa gương mặt vùi vào ống tay áo, chỉ để lộ sống mũi cao vút.
Cậu ngủ lúc nào cũng xị mặt, như thể trong mộng vẫn đang bị chuyện xã giao làm phiền, Tạ Quy Lan cởi áo khoác cậu ra một chút, phát hiện gương mặt và tai cậu đã hơi đỏ ửng.
Tạ Quy Lan cúi mắt, nắm hai má mềm mại của cậu nhẹ nhàng lay lay, Sầm Vụ vẫn không phản ứng gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play