Sầm Vụ đỏ bừng cả mặt, có hơi muốn tránh né Tạ Quy Lan, nhưng hắn lại bước sát tới, tay vòng qua eo cậu, ôm chặt đến mức Sầm Vụ bị ép ngả vào ngực hắn.
Tống Lệnh Vi không sao ngờ được, bà cứ nghĩ đứa nhỏ mà mình nuôi lớn là một con quái vật vô cảm, vậy mà giờ đây, con quái vật ấy lại bắt đầu mơ ước đến đứa con ruột thịt của bà.
Hầu kết Tạ Quy Lan lăn lên lăn xuống, đôi mắt đào hoa sẫm màu khuất trong bóng tối, lạnh lùng nhìn chằm chằm bà.
“Mẹ đi đâu khám bệnh thì cũng vậy thôi,” Tống Lệnh Vi bước lên một bước, nắm lấy tay hắn, khuyên nhủ, “Nhưng nếu bị Sầm gia biết được, con còn có thể tiếp tục học ở Hoài Kinh không?”
Hai người đứng bên lối đi nhỏ, cách khán phòng một đoạn, giữa bóng tối không ai nghe được cuộc trò chuyện của họ, nhưng chỉ cần ngẩng đầu, đi vài bước là sẽ ra hậu trường .
Tống Lệnh Vi nhìn bóng dáng Sầm Vụ.
Sầm Kiêu khoác áo khoác tây trang lên khuỷu tay, xắn tay áo sơ mi, đưa tay vòng qua cổ Sầm Vụ, Quan Hành Tuyết ở bên cạnh đập nhẹ lên người hắn, bảo đừng có ức hiếp em trai, Sầm Quân Sơn thì giúp bà xách túi, còn ôm hộ bó hoa của Sầm Vụ. Hắn không dám đụng đến ai, chỉ cầu mong đừng ai đánh nhau nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT