Tạ Quy Lan mặt lạnh, cúi người giúp cậu lộng đi lộng lại làn váy, Sầm Vụ lúc này mới phát hiện Hạ Dao đang lượn qua lượn lại bên cạnh.
Cậu cũng không phải đồ ngốc, đương nhiên cảm nhận được Hạ Dao có chút thích mình, nhưng kiểu thích của thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, còn không bằng gió đêm, thoảng qua là tan biến, Hạ Dao cũng chưa từng thổ lộ với cậu, cậu liền đơn giản xem như không biết.
 Cậu không ngờ ngay cả chuyện này Tạ Quy Lan cũng để tâm.
Tạ Quy Lan nhạy cảm lại thiếu tình thương, bề ngoài lạnh lùng cứng rắn, trong lòng cũng hờ hững, nhưng có rất nhiều chuyện không phải hắn không để ý, ngược lại là cực kỳ khó chung sống, nếu ai đắc tội với hắn, hắn cũng sẽ không nói gì, chỉ lẳng lặng mà khắc ghi từng nhát một, cả đời không học nổi hai chữ tha thứ.
Tạ Quy Lan đối với ai cũng bình đẳng mà căm thù, đã có thù thì nhất định báo, thủ đoạn tàn nhẫn, trong nguyên tác mấy chục vạn chữ đều là cảnh hắn huyết tẩy Hoài Kinh, ngay cả Sầm gia cũng bị cuốn vào làn sóng máu tanh ấy, càng không cần nói đến mấy nhà hào môn từng đắc tội với Tạ Quy Lan.
Ở chung với hắn, từng giây từng phút đều phải dè chừng, vừa áp lực vừa kinh hãi, không có đường lui cũng chẳng có hối hận.
Thế nhưng không hiểu vì sao, từ lúc Sầm Vụ xuyên thư đến nay vẫn chưa từng cảm thấy mệt mỏi, ngược lại còn thấy mềm lòng, bởi vì cậu biết, lau đi lớp máu trên tay Tạ Quy Lan, sẽ thấy trong lòng bàn tay hắn cũng đầy vết thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play