Sầm Vụ đúng thật là đã nhờ người mua đề thi, vốn định đưa cho Tạ Quy Lan làm, bộ đề này với cậu mà nói hơi khó, cậu ngồi cắn bút cả buổi, đến mức chọn câu hỏi cũng không làm được, cuối cùng đành bỏ cuộc.
Cậu ghé sát lại xem Tạ Quy Lan làm bài, hắn làm rất nhanh, gần như không dùng đến giấy nháp.
Sầm Vụ nhìn một lúc, ánh mắt không nhịn được mà dịch lên gương mặt Tạ Quy Lan — hắn có hàng mi rất dài, hốc mắt lại sâu, cụp mắt xuống là đổ một mảng bóng mờ lạnh lẽo dưới đáy mắt, yết hầu rõ ràng, xương quai xanh cũng lộ nét thanh tú thiếu niên, hõm cổ lõm xuống hắt bóng nhẹ, nhìn thế nào cũng khiến người ta khó rời mắt.
Tạ Quy Lan ban đầu là vì dỗ Sầm Vụ nên mới làm vài câu, nhưng thấy đề thi lại không tệ, hắn dần dần nghiêm túc hơn, ánh nhìn bên cạnh cứ dính lấy khiến hắn không thể lơ đi, tay ngừng viết, nghiêng đầu qua.
Sầm Vụ bất ngờ chạm phải đôi mắt đen nhánh kia, bị giật mình, mà cái người mắc chứng sợ xã hội như cậu thì sợ nhất là ánh nhìn thẳng đối diện như thế.
Cậu luống cuống né tránh, lại liếc thấy trên vai Tạ Quy Lan có một mảng vết bầm sẫm như chảy máu, mày khẽ nhíu lại.
“Đó… là gì thế?” Sầm Vụ vén áo ngủ hắn lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT