Sầm Vụ dịch lại gần Tạ Quy Lan ngồi xuống, quả nhiên không còn ai tiếp tục cọ chân cậu nữa. Kỳ thật cậu cũng từng hoài nghi Tạ Quy Lan, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, một thẳng nam như hắn cọ chân cậu để làm gì?
Cậu sao có thể nghĩ oan cho huynh đệ như thế.
Hạ Dao vừa mới nói chuyện được vài câu với Sầm Vụ, chẳng muốn để cậu rời đi, kiểu như “núi không đến thì ta dời núi”, hắn cầm cặp mình định sang ngồi cạnh Sầm Vụ. Nhưng vừa ngẩng đầu đã đối diện với ánh mắt đen kịt như mực của Tạ Quy Lan.
Xương chân mày hắn sắc nét, đáy mắt tối thẫm như vực sâu, như thể loài thú máu lạnh ngủ đông trong màn đêm đột nhiên tỉnh dậy.
Một ánh nhìn thuần khiết của địch ý.
Sao lại có người sở hữu một đôi mắt dài đến mức đó chứ.
Hạ Dao khựng lại, sống lưng lạnh toát như bị gió lạnh xuyên qua xương, chân mềm nhũn, phải vịn vào lưng ghế mới miễn cưỡng ngồi lại chỗ cũ. Lúc này Tạ Quy Lan mới rũ hàng mi dài xuống, như thể chưa từng có chuyện gì, dời mắt đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play