Tạ Quy Lan vừa dứt lời, Sầm Vụ chưa kịp phản ứng, hắn liền nắm lấy cổ tay cậu, kéo người vào lòng, cụp đôi mắt lạnh lẽo xuống, cứ thế buông thả để cậu "bẻ gãy" hắn.
Trong mắt hắn là sự lãnh đạm hờ hững, chẳng ai nghĩ tới dưới chăn lại là hai bàn tay của hắn đang siết chặt lấy tay Sầm Vụ, bắt cậu phải "bẻ" đến cùng.
“Cậu… cậu buông ra,” Sầm Vụ lắp bắp, khuôn mặt trắng nõn tức khắc đỏ rực lên như bị thiêu cháy, “Tôi, tôi… tôi không cần cậu, cậu hư rồi, còn không bằng tôi… tôi tự làm còn hơn.”
Đầu óc cậu rối như tơ vò, căn bản chẳng biết mình đang nói gì.
Tạ Quy Lan thật sự không nhịn được, khẽ cười thành tiếng. Hắn vẫn giữ chặt tay Sầm Vụ không buông, đến tận khi cậu mệt quá ngủ thiếp đi, hắn cũng nằm xuống cạnh cậu, miệng còn không ngừng cười khẽ như thể đang chế giễu.
“……” Sầm Vụ vốn đã nằm yên, nhưng bị hắn cười đến bực bội.
Cười cái gì mà cười chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT