Hầu Trung đã lên tới bục giảng, lúc đó Tạ Quy Lan mới vào lớp học. Hắn xách cặp đi từ cửa sau vào, khóe miệng Hầu Trung lập tức sầm xuống — thật ra hắn từ lâu đã không ưa nổi Tạ Quy Lan.
Trong mắt hắn, thành tích giỏi chẳng có ý nghĩa gì to tát. Tạ Quy Lan thi được mấy cái hạng nhất, mới đủ tư cách chen chân vào mấy nhà quyền thế kiểu như nhà họ Sầm.
Nếu không phải do giáo viên chủ nhiệm khối bắt hắn phụ trách mảng thi đua môn Hóa năm nay, thì hắn cũng chẳng thèm kèm cặp Tạ Quy Lan làm gì.
“Bây giờ học tốt,” Hầu Trung hừ lạnh, “không có nghĩa là sau này cũng sẽ học tốt. Có bạn học thi được vài điểm cao liền tưởng mình giỏi lắm, đến lớp không thèm đến, bài tập cũng không nộp.”
Hắn làm cùng văn phòng với Mạnh Lương Bình nên cũng biết chút ít tình hình của Tạ Quy Lan, biết Tạ Quy Lan mỗi ngày đều phải vào viện rồi mới phi tới trường học.
Nhưng hắn chẳng thèm quan tâm, liên quan gì đến hắn đâu? Chẳng lẽ học sinh nào có người nhà bệnh nặng cũng bắt hắn quản hết à?
Tạ Quy Lan cụp mắt xuống, hàng mi dài rũ trước mắt toát ra vẻ lãnh đạm đến lạnh lùng. Hầu Trung nhìn vào đôi mắt kia lại càng thấy ngứa mắt, cái thái độ này mà dành cho giáo viên à? Không có chút tôn trọng nào hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT