Ánh mắt Mạnh Lương Bình đầy phức tạp, đứng ở cổng trường nhìn hai đứa kia đùa giỡn, theo lý mà nói thì hắn vốn không nên đồng ý để Tạ Quy Lan yêu đương, nhưng tình huống của Tạ Quy Lan thật sự quá đặc biệt.
Hắn đương nhiên hy vọng Tạ Quy Lan có thể thi được thủ khoa tỉnh, như vậy cả đời hắn có thể tự hào khoe khoang rằng đó là học sinh hắn dạy ra.
Nhưng so với những điều đó, hắn càng hy vọng Tạ Quy Lan có thể sống vui vẻ, cho dù thành tích có kém đi một chút cũng được, miễn là không phải chịu khổ.
Cũng không ngăn cản được Tạ Quy Lan, đời người rất dài, thành tích dù quan trọng, cũng không quan trọng đến thế.
Hắn càng muốn để lũ học trò lớp mình, sau này khi nhiều năm trôi qua, nhớ về Nhất Trung Hoài Kinh, nhớ đến lớp 11-3 của bọn họ, sẽ cảm thấy nơi đó là chỗ dựa và hậu phương mãi mãi.
Không cần bị bất cứ điều gì quật ngã, dù có ngã cũng có thể đứng dậy, thân thể sẽ già đi, nhưng trái tim thì mãi mãi là thiếu niên.
Mạnh Lương Bình định nói lại thôi, cuối cùng vẫn quyết định dặn dò Sầm Vụ một câu, tính cách của Tạ Quy Lan có rất nhiều khuyết điểm, nhưng ít nhất hắn rất đẹp trai, vừa nhìn đã thấy có tiền đồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play