Sầm Vụ vừa về đến nhà, rửa mặt xong liền chui vào chăn không hé nửa lời, chỉ lộ mỗi đỉnh đầu đen nhánh và đôi tai trắng muốt.
Tạ Quy Lan kéo chăn cậu xuống, cúi đầu hỏi: “Làm sao vậy, thiếu gia?”
Sầm Vụ: “……”
Cậu cảm thấy hắn gọi “thiếu gia” như thể ghiền rồi ấy, đúng là thứ tật xấu trời sinh, cứ thích phục vụ người khác.
Hàng mi dài mềm nhẹ run run, cậu đẩy tay hắn ra, nói: “Tôi… Tôi vẫn muốn dọn ra ngoài ở.”
Dù sao cũng không phải con ruột, mặt dày bám ở đây làm gì, mẹ cậu mất chưa đến mười năm, nhắm mắt lại vẫn có thể nghĩ đến dáng vẻ của bà, thật sự rất khó để cậu xem Quan Hành Tuyết như mẹ ruột của mình.
Nhưng mà Quan Hành Tuyết lại đối xử với cậu rất tốt, cậu không muốn khiến bà buồn, cũng không muốn để sau này bà chán ghét mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT