Tuyết đầu mùa rơi lả tả, hơn nửa ngôi trường đã tắt đèn, Tạ Quy Lan cúi đầu đặt môi lên môi cậu, sức lực không mạnh mẽ, nhưng lại nghiền ép đôi môi cậu rất chặt.
Sầm Vụ run cả nhịp thở, làn môi cọ xát dần nóng lên, lông mi cậu rơi đầy bông tuyết, cũng khẽ run theo.
Đêm tuyết rơi, bóng đêm đôi khi lại sáng rực một cách kỳ lạ, toàn thân Sầm Vụ căng cứng, cậu sợ bị phát hiện, lúc kịp phản ứng muốn đẩy Tạ Quy Lan ra thì hắn đã rời đi rồi.
Cảm giác trên môi bỗng chốc biến mất, chỉ còn lại tuyết lạnh cọ qua, trong đêm đông giá rét như vậy, lại khiến cậu có chút hụt hẫng.
Sầm Vụ mím môi, vừa mím xong cả người liền cứng lại, vành tai đỏ ửng lên tức thì, dưới ánh tuyết đêm càng thêm nổi bật, khiến cậu rất muốn lại hôn Tạ Quy Lan một lần nữa.
Tạ Quy Lan cụp mắt xuống, nhìn thấy vành tai đỏ rực của cậu, quả nhiên không bỏ qua cơ hội nào để chọc ghẹo cậu, hắn vỗ nhẹ mũ choàng dính tuyết trên đầu cậu, khẽ nói: “Lại gần thêm chút nữa nhé?”
“Ai… Ai thèm gần với cậu?” Sầm Vụ giơ chân đá qua, thẹn quá hóa giận: “Tôi không… không có yêu đương với cậu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play