Sầm Vụ lúc đầu còn chưa hiểu hắn đang nói gì, đợi đến khi phản ứng lại thì mặt đã đỏ bừng như sắp phát nổ, đến mức chẳng còn tâm trí đâu mà lo sợ xã giao nữa, hôm nay cậu với Tạ Quy Lan kiểu gì cũng phải chết một đứa.
Cậu giãy chân giãy tay loạn xạ, chẳng quan tâm gì mà chỉ muốn nhảy xuống, vừa tức vừa xấu hổ, nghiến răng nói: “Cậu có phải bị bệnh không vậy?”
Tạ Quy Lan lại nâng đùi cậu lên, nhấc người cậu lên cao hơn, ôm càng chắc hơn, mặt không đổi sắc, tim không loạn nhịp, còn bình tĩnh bảo: “Đừng quậy, ngoan một chút, bằng không ngã xuống lại khóc.”
“Ai… Ai mà khóc?” Sầm Vụ đấm cho hắn một cái, cứng miệng phủ nhận, “Cậu… mới là người khóc.”
Giờ thì chỉ còn biết hối hận.
Đáng lẽ lúc trước cậu không nên tha cho Tạ Quy Lan, hắn khóc mà cậu không chụp lại làm bằng chứng, giờ đến cơ hội phản công cũng không có.
“Ừ,” Tạ Quy Lan thuận theo, “Tôi khóc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play