Mặt Sầm Vụ nóng bừng, cậu hung hăng đẩy Tạ Quy Lan một cái: “Ăn cái rắm, còn dám hôn, cắn chết cậu luôn giờ.”
Tạ Quy Lan rõ ràng chẳng sợ chết, đôi mắt đen thẫm cụp xuống, gối quỳ một chân, lại cúi người nâng mặt Sầm Vụ lên, mút nhẹ lên môi cậu, chỗ vừa bị hôn đến đỏ rực còn chưa kịp tan.
Sầm Vụ lần này khẽ nhíu mày, mặt lạnh đi trông thấy, nhưng Tạ Quy Lan lại thu hết mọi tính xâm lược, chóp mũi chạm nhẹ vào chóp mũi cậu, giọng trầm khàn khẽ khàng gọi: “Ca ca.”
Tạ Quy Lan vốn nhỏ tuổi hơn cậu, gọi một tiếng ca ca cũng không có gì sai, nhưng chẳng hiểu vì sao, mỗi lần nghe thấy mấy từ đó, Sầm Vụ liền đỏ mặt đến mức chỉ muốn đấm cho Tạ Quy Lan một phát.
Cậu nhìn hắn, ngập ngừng nói: “Tôi thật sự... chắc là đời trước nợ cậu.”
Tạ Quy Lan thấy ổn thì dừng, không tiếp tục dính lấy cậu, hắn luôn biết cách dẫm lên điểm mấu chốt của Sầm Vụ, khiến cậu tức không nổi mà không tức cũng nghẹn đến hoảng.
Hắn mặc đồ tạp vụ quần tây đen, quỳ gối xuống khiến vải quần hơi căng ra, phản ứng phía dưới căn bản không giấu được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play