“Cậu… cậu quản tôi làm gì,” Sầm Vụ nghẹn lại, vành tai càng đỏ bừng, cậu đưa tay đẩy mạnh Tạ Quy Lan ra, nói: “Tôi đặc biệt nóng còn không được sao? Có… có liên quan gì đến cậu?”
Bên ngoài trời vẫn mưa rả rích, cửa sau phòng học mở hé, gió lạnh ướt sũng thổi vào, thật ra lạnh lắm, nhưng hàng mi Sầm Vụ vẫn run nhẹ, sau chuyện đó cậu bắt đầu tránh mặt Tạ Quy Lan, toàn thân lúc nào cũng bức bối, cứ như lửa đốt trong xương.
Đầu mũi tái đi cũng toát mồ hôi mỏng.
Tạ Quy Lan giữ chặt cổ tay cậu, không cho đẩy, Sầm Vụ vốn đã ngồi sát mép bàn, bị ép đến kẹt cả vào góc .
Cơn đa nghi của cậu lại nổi lên, luôn có cảm giác có người đang nhìn hai người họ, cứ lôi kéo như vậy còn ra thể thống gì, cậu định đứng dậy quay về chỗ ngồi, ai ngờ Tạ Quy Lan dời chân lên ngăn cản, chắn ngay đường lui của cậu.
Cứ mặt dày như thế chống đỡ, chẳng thèm diễn cho có lệ, đầu gối còn cố ý chạm vào đầu gối Sầm Vụ.
Cậu tức đến choáng váng, giơ tay lên định cởi áo khoác đồng phục ra để chứng minh mình thật sự rất nóng, Tạ Quy Lan sợ cậu cảm lạnh, không cãi nhau nữa, vội giữ tay cậu lại không cho cởi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play