Kim Xuyên tức giận đến mức mặt mày tái mét. Ông đã sai thú nhân đến đuổi vài lần mà vẫn không ép được bọn họ rời đi.
Đám người kia mặt dày trơ trẽn, kiên quyết bám trụ không chịu đi. Huống chi dạo gần đây ông còn đang bận tinh chế muối, không thể dành nhiều sức lực cho việc này.
Cùng lúc đó, Đồ Kiều Kiều cũng đang bực bội. Chẳng lẽ Diêu Kỳ Diệp và Diêu Kỳ Xuyên đã đổi ý rồi sao? Nếu không thì vì lý do gì mà mấy ngày qua vẫn chưa thấy họ quay về, một chút tin tức cũng không có?
“Kiều Kiều, đừng chờ họ nữa. Không về thì thôi, ta cũng chẳng thiếu hai thú nhân đó. Những thú nhân khác muốn kết lữ với em còn xếp hàng dài chưa tới lượt kìa.” Bạch Yến liền nhân cơ hội nói móc huynh đệ Diêu gia. Dù họ có thật sự quay về, thì người được Kiều Kiều cưng chiều nhất vẫn là hắn ta.
Chẳng phải suốt mấy hôm nay chỉ có hắn ta được Kiều Kiều ôm ngủ mỗi tối hay sao?
Lúc này, Bạch Yến đã quên mất rằng Ngân Lâm Lang vì cơ thể quá lạnh nên không dám đến gần Kiều Kiều, còn Lạc Trì thì phải chăm con vào ban đêm nên không thể ngủ cùng Kiều Kiều. Vì vậy chỉ còn hắn ta ở bên cạnh cô.
Hôm nay, Đồ Kiều Kiều vừa hoàn tất việc chuẩn bị giường sưởi. Cô đã cho dời bếp lùi ra gần mép hang đá để tiện cho việc làm ấm. Giường sưởi vì thế cũng dễ ấm lên hơn. Dù sao nơi này cũng không có vật liệu dẫn nhiệt nhiều, nên chỉ có thể dùng phương pháp thủ công như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT