Điều này cũng khiến hắn ta, ngoài Lạc Trì ra, trở thành giống đực có danh tiếng vang xa nhất ở Đông Đại Lục.
“Ha ha ha… Sảng khoái thật!” 
Diêu Kỳ Diệp không hề ra tay bừa bãi, mà đánh theo nhịp, có chủ đích. Hắn ta cố ý phá hủy các khớp xương của dị thú để khiến chúng mất khả năng hành động. 
Dù sao thì, nếu hắn ta cho nổ tung toàn bộ đám dị thú đến nỗi chẳng còn gì sót lại, sau này hắn ta lấy gì mà ăn?
Huống chi, sức phòng ngự của dị thú không hề yếu như tưởng tượng. Dị thú cấp càng cao thì phòng ngự càng vững chắc.
Chẳng hạn như con dị thú lục giai kia, dù hắn ta dốc một nửa thực lực cũng chỉ khiến lớp da lông bên ngoài của nó trầy xước đôi chút. Trừ khi hắn ta dùng toàn bộ sức mạnh mới có thể làm nó bị thương nặng. Nhưng hắn ta lại không muốn làm thế.
Con dị thú đó có bộ lông vô cùng đẹp, màu lam thiên thanh (xanh nhạt ánh xám), xen lẫn vài hoa văn trắng, trông hết sức tinh xảo. Với loại da như vậy, chắc chắn Kiều Kiều sẽ rất thích. Vì thế, Diêu Kỳ Diệp không thể làm rách hay phá hỏng lớp da ấy, nên lúc đánh đành phải dè chừng, không dám đánh toàn lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play