"Trước tiên phải rời khỏi nơi này đã. Ngươi không thấy hai con dị thú kia đang rình rập sao?" Nếu không phải vừa rồi bọn họ giết Tuyết Điêu khiến động tĩnh quá lớn, dọa lui được đôi chút, thì chỉ e hai con đó đã sớm lao tới rồi.
"Rời đi kiểu gì đây? Ta đã gần cạn dị năng. Với tốc độ hiện giờ của cả hai, chắc chắn không thoát khỏi bọn chúng." Trong lòng Bạch Yến thoáng dâng lên chút hối hận. Sớm biết vậy, hắn đã chẳng cứu Lạc Trì làm gì.
“Phải rồi, đám dị thú ta đánh được vẫn còn để ở ngoài kia, còn chưa kịp mang về.”
Dị thú Bạch Yến hạ được đều tạm đặt trong một hang đá gần đó. Hắn đâu có dị năng không gian như Lạc Trì mà muốn thu là thu.
“Giờ là lúc nào rồi mà ngươi còn nhớ tới đám dị thú kia?”
“Đó đều là ta liều mạng mới săn được! Ta mặc kệ! Lạc Trì, ta vì giúp ngươi mà mới lâm vào tình cảnh này, chẳng lẽ ngươi lại làm ngơ?”
"Ta cũng chẳng còn bao nhiêu dị năng, e rằng ngay cả rời khỏi rừng Tử Vong cũng không thể." Lạc Trì thở dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT