“Bán Mai, ngươi yên tâm, mấy thứ này đều ăn được. Ngươi thử nghĩ mà xem, mấy thú nhân trước kia bị ngộ độc chẳng phải đều vì ăn phải mấy loại nấm có màu sắc quá rực rỡ sao?”
“Nấm?”
“Ừ, loại thực vật này gọi là nấm. Dùng để hầm canh hay xào rau đều rất ngon. Nếu ăn không hết thì có thể phơi khô tích trữ. Mùa đông chỉ cần lấy nước ấm ngâm mềm ra là dùng được ngay, nấu canh hay xào cũng thơm lắm.” Chỉ nghĩ đến hương vị ấy thôi, Đồ Kiều Kiều đã thấy nước miếng sắp trào ra.
Mới ra ngoài chưa đến hai canh giờ mà cô đã lại muốn ăn, bụng cũng bắt đầu lưng lửng đói. Tuy vẫn chịu được, nhưng thật sự cô rất muốn ăn thử mấy quả kia, tiếc là với không tới.
“Thật không đó? Kiều Kiều, ăn vào thật sự sẽ không sao chứ?” Bán Mai cảm thấy như đang nằm mơ. Nhưng lời Kiều Kiều nói cũng rất có lý, đúng là mấy thú nhân bị ngộ độc đều do ăn phải nấm có màu sặc sỡ. Chỉ là nàng vẫn không yên tâm để Kiều Kiều mạo hiểm, lỡ đâu nàng ấy đoán sai thì sao?
Nàng quý Kiều Kiều, không muốn nàng ấy gặp chuyện.
“Thật mà. Nếu ngươi không tin, chờ ta nấu xong rồi nhìn ta ăn trước cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT