Bán Mai nhìn thấy chiếc chén đá thì càng thêm kinh ngạc. Những thứ như vậy nàng chưa từng thấy bao giờ. Nhưng lúc này cũng chẳng rảnh để ngắm nghía, nàng ôm lấy chén rồi ăn ngấu nghiến.
Đến khi ăn xong một chén, Bán Mai mới phát hiện tay mình vẫn còn sạch sẽ. Nếu là ngày thường, chắc chắn đã dính đầy dầu mỡ rồi. Tất cả là nhờ dùng chén đá, đúng là tiện lợi vô cùng.
“Kiều Kiều, cái chén đá này ta cũng làm được chứ?”
“Được chứ. Nhưng chiều nay ngươi chẳng phải nói sẽ cùng ta ra ngoài sao? Khi ấy chúng ta có thể tìm ít gỗ để làm chén gỗ, loại đó nhẹ hơn nhiều, dùng cũng tiện hơn.”
Vốn dĩ cô đã định chiều nay ra ngoài, bảo Lạc Trì dùng gỗ làm vài món đồ gia dụng như chén, đũa đem về. Tiện thể cô cũng muốn tìm thử xem có loại rau dại nào ăn được hay không. Dù sao cũng không thể suốt cả mùa đông chỉ ăn toàn thịt, như thế thì ngán chết mất.
“Thật sao? Kiều Kiều, ngươi tốt với ta quá.” Bán Mai nhìn Đồ Kiều Kiều, mắt long lanh như có sao rơi trong đó.
May mà nàng không tin những lời đám giống cái kia đồn thổi. Kiều Kiều rõ ràng là người tốt như vậy, thế mà các nàng lại đi nói xấu. Về sau nàng nhất định sẽ tránh xa mấy kẻ đó. Kiều Kiều không chỉ xinh đẹp, nấu ăn lại ngon, sau này nhất định phải thân với nàng ấy hơn nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT