Trải qua chuyện này, Đồ Kiều Kiều liền cho người gọi Sơ Tầm đến trước cửa hang của mình.
Sơ Tầm nghe vậy thì mừng rỡ chạy ngay tới. Từ lúc trở về, hắn vẫn muốn đưa đồ cho Kiều Kiều, chỉ là em ấy bận rộn chưa có thời gian rảnh. Hắn lại muốn tự tay dâng lên để khoe trước mặt Kiều Kiều, vì thế mà chờ mãi đến hôm nay.
“Kiều Kiều, Sơ Tầm tới rồi!” Diêu Kỳ Diệp đứng ngoài cửa hang lớn tiếng gọi.
“Được, em ra ngay.” Đồ Kiều Kiều đặt bọn nhỏ xuống rồi bước ra ngoài.
Vừa ra khỏi hang, cô đã thấy trước mặt chất một đống thịt cao như núi nhỏ, bên cạnh còn có mấy loại quả. May mà đang là mùa đông, thời tiết rét buốt nên dù để lâu cũng chẳng hỏng.
“Kiều Kiều, mấy thứ này đều cho em, em xem có vừa ý không?” Sơ Tầm từ lâu đã chờ ngày này, nên giọng nói tràn ngập mong chờ.
Từ hôm trở về, Sơ Tầm luôn đếm từng ngày. Nay Kiều Kiều cuối cùng cũng có thời gian khiến hắn vui mừng không sao tả xiết. Vừa rồi hắn còn chưa kịp ăn đã vội chạy tới, sợ lỡ mất cơ hội thì lại phải chờ thêm mấy hôm nữa. Lần trước chẳng phải đã bị như vậy sao? Nhưng thôi, coi như hết khổ rồi sẽ sướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play