Thế nhưng Sơ Ngũ hoàn toàn không hay biết, lời mình nói đã bị Sơ Tầm hiểu sang nghĩa khác.
Trong tai hắn, những lời ấy lại mang một tầng ý khác: rằng các muội ấy đã chờ bọn họ rất lâu, bị bộ lạc này đối xử tệ bạc, chịu đủ mọi ấm ức, ăn chẳng no, mặc chẳng ấm…
Ăn chẳng no ư? Sơ Tầm chớp mắt, không biết có phải hắn hoa mắt hay không, mà sao Tiểu Ngũ với Hùng Thanh Thanh lại trông… tròn ra thì phải?
“Tiểu Ngũ, các muội xuống đây đi. Chúng ta mang thịt dị thú tới, có thể dùng để chuộc các muội ra. Nếu chưa đủ, ca ca sẽ đi săn thêm.” Dù sao, Tiểu Ngũ cũng là muội muội hắn, hắn tuyệt đối không bỏ mặc được.
Nào ngờ nghe xong, Sơ Ngũ chẳng những không cảm động mà còn sa sầm mặt:
“Muội không đi! Muốn đi thì tự huynh đi đi!”
“Các nàng đừng bướng bỉnh nữa! Chúng ta không cố ý đến trễ, là vì trên đường bị lạc. Mau xuống đây đi! Thanh Thanh!” Mặc Trúc sốt ruột gọi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT