“Kiều Kiều, con đang làm gì vậy?” Lang Vạn cau mày, nghi hoặc hỏi.
“Cha Lang Vạn, đừng chạm vào thứ con vừa gắn lên tai mọi người. Nó chỉ có lợi chứ không hại.”
“Được rồi.” Tuy trong lòng Lang Vạn và Lương Kỳ đều tràn đầy thắc mắc, nhưng vì tin tưởng Kiều Kiều, họ vẫn ngoan ngoãn làm theo.
“Kiều Kiều, giờ được chưa?” Đôi mắt lam trong trẻo của Dạ Ngôn sáng rực lên, chăm chú nhìn cô.
Đồ Kiều Kiều nhìn khẩu hình môi của y, khẽ gật đầu: “Được rồi, mời chàng bắt đầu.”
Dứt lời, Dạ Ngôn lập tức không kìm được mà cất giọng. Những giai điệu vô thanh phát ra từ đôi môi mỏng khẽ hé, dần lan tỏa trong không khí, âm điệu ngày một cao vút.
Ban đầu, đám thú nhân bộ lạc Dã Cẩu vẫn giữ tâm thế thoải mái, thậm chí còn háo hức lắng nghe. Dù gì thì nhìn khí chất của Dạ Ngôn, ai cũng đoán ra y là giao nhân. Mà đã là giao nhân, thì giọng hát dĩ nhiên phải dễ nghe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT