Dương Mị càng khao khát thì trong lòng lại càng ngứa ngáy khó chịu. Ả vội vàng chỉnh trang lại bản thân. Đã lâu rồi không gội đầu nên tóc tai ả rối tung, kết thành từng búi.
Ả dùng tay gỡ từng lọn tóc, mãi đến nửa ngày mới tạm gỡ ra được, nhưng cũng kéo rụng theo một nắm tóc đen xen trắng.
Ả âm thầm nhặt mớ tóc rụng ném đi, rồi dùng chân giẫm tuyết lên che lại. Làm như không có chuyện gì, ả lại liếc mắt đưa tình về phía Diêu Kỳ Diệp và mấy thú phu khác.
Dương Mị cực kỳ tự tin vào nhan sắc của mình. Trong lòng dù thừa nhận Đồ Kiều Kiều có thể đẹp hơn ả một chút, nhưng thực tế cũng chẳng hơn là bao.
Không thể chỉ vì bọn họ nhìn trúng Đồ Kiều Kiều mà quay sang chướng mắt ả. Như vậy quá vô lý. Đồ Kiều Kiều có nhiều thú phu như thế, nhất định sẽ có một hai người để ý đến ả.
Dương Mị bắt đầu không ngừng tìm cách thu hút sự chú ý. Ngoài việc liếc mắt đưa tình, ả còn cố tình phô bày những đường cong quyến rũ.
Nhưng Diêu Kỳ Diệp lại hoàn toàn không hiểu mấy trò đó, chỉ cau mày nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT