“Ngươi ngốc sao? Không biết nhặt đại cái gì trên đường cũng dùng làm túi được à? Cứ nhất định phải dùng da của mình! Ta thật là... Thôi, đi theo ta về trước đã.” Đồ Kiều Kiều vốn định mắng Dạ Ngôn một trận cho hả giận, nhưng nhìn thấy khắp người y chẳng còn chỗ nào lành lặn, cuối cùng vẫn không nỡ mở miệng nặng lời.
Thôi vậy, cứ đưa y về chữa thương trước đã. Đừng để sau này để lại di chứng, có khi lại mất nhiều hơn được.
“Kiều Kiều, mấy thứ ta mang đến cho em, em có thích không?” Trong tình trạng thế này mà Dạ Ngôn vẫn không quên hỏi.
“Thích chứ, đều là những thứ ta thích ăn.” Đồ Kiều Kiều liếc nhìn qua một lượt, suýt nữa thì không dời nổi mắt. Nếu không phải vì Dạ Ngôn đang bị thương, cô đã muốn làm ngay một bữa tiệc hải sản thật lớn rồi.
Lúc này trong phòng họp, một thú nhân thuộc bộ lạc Dã Cẩu đang cố gắng co mình lại, thu nhỏ sự tồn tại xuống mức thấp nhất. 
Gã ta vốn đi theo Sư Tuấn vào đây, giờ Sư Tuấn đã chết, gã ta chỉ sợ mình sẽ là kẻ tiếp theo bị xử lý, nên không dám nhúc nhích dù chỉ một chút.
Gã ta thật sự rất sợ. Gã ta không ngờ Đồ Kiều Kiều - người từng bị bọn họ sai vặt như rác rưởi lại có ngày quyền cao chức trọng, trở thành tiêu điểm của toàn bộ thú tộc. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play