Sư Tuấn bị đánh bất ngờ, không kịp phòng bị nên trúng ngay tia sét. Cả người gã bị lôi điện thiêu cháy sạch, toàn thân đen kịt như than, đến cả tóc tai cũng nổ tung rối bù. Nếu lúc này gã hóa thành hình thú, chắc chắn trông chẳng khác gì một con sư tử bị thui đến đen xì.
Sư Tuấn trợn mắt, há miệng phun ra một làn khói đen, sau đó ngã gục xuống đất.
Dù bị Đồ Kiều Kiều đánh cho thảm hại, nhưng thần trí gã vẫn còn tỉnh táo. Lúc này gã mới nhận ra tia sét vừa rồi chính là do Đồ Kiều Kiều đánh xuống.
Thế nhưng, nghĩ mãi vẫn không hiểu được vì sao Đồ Kiều Kiều lại có dị năng lôi điện. Nàng ta chẳng phải chỉ là một giống cái không phẩm giai, lại còn không có khả năng sinh sản sao? Tại sao lại trở nên mạnh mẽ như vậy?
Chẳng lẽ là gã nhìn nhầm? Hay căn bản nàng ta vốn không phải là Đồ Kiều Kiều?
“Kiều Kiều, đừng tức giận, vì loại thú nhân như vậy mà nổi nóng thì không đáng. Hơn nữa trong bụng em còn có con non, không thể để bị kích động.” Lạc Trì nhẹ giọng nói, còn ân cần xoa bụng cô.
“Yên tâm, em không vì loại rác rưởi này mà tức giận. Gã không đến thì em đã sớm quên mất gã là ai. Rõ ràng đã là giống đực của Dương Mị, còn mặt dày chạy tới trước mặt em nhảy nhót. Dương Mị thích ăn rác thì mặc nàng ta, em thì không.” Đồ Kiều Kiều nhìn Sư Tuấn lúc này đã thành một đống đen sì nằm sõng soài dưới đất, ánh mắt tràn đầy chán ghét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT