Sơ Ngũ có hơi thất vọng, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần. Có còn hơn không.
“Ca ca, vậy chúng ta mau đi thôi, tiện thể xem quanh đây có gì ăn được không. Tình trạng của Y Y tỷ trông không ổn lắm.” Trong lòng Sơ Ngũ vô cùng lo lắng, sợ rằng Hùng Y Y cũng sẽ giống như những giống cái trước đó, cả người sốt cao, không thuốc nào chữa được, cuối cùng phải đi gặp Thần Thú.
“Được, xuất phát luôn. Huynh đưa các em tới đó xong sẽ chọn vài giống đực cùng ra ngoài săn. Đến lúc đó, các người cứ ngoan ngoãn ở yên trong sơn động, đừng tự ý ra ngoài, biết chưa?” Sơ Tầm nhỏ giọng dặn dò.
Nếu có thể, hắn cũng muốn ở lại trông chừng họ. Nhưng không còn cách nào khác, nếu không đi săn thì tất cả thú nhân đều sẽ chết đói. Nếu tìm được chút quả dại thì còn có thể giúp cải thiện thể trạng cho Tiểu Ngũ và mấy giống cái một chút.
Sau khi đưa họ đến sơn động nhỏ hẹp ấy, Sơ Tầm để lại hai mươi giống đực ở lại trông coi, còn mình thì dẫn những người còn lại ra ngoài săn bắn.
Không biết đã qua bao lâu, lúc Sơ Ngũ mơ màng sắp ngủ thì đột nhiên ngửi thấy mùi hương thơm ngát của cây trúc. Nàng theo phản xạ nuốt nước miếng, đôi mắt lập tức mở to, cái mũi nhỏ khẽ động đậy, lần theo mùi hương từng chút một hướng về nơi phát ra.
“Ai đó? Mau ra đây!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT