“Chạy cái gì? Đánh không lại thì gia nhập thôi!” Hồ Lệ Lệ lẩm bẩm.
“Hả? Ngươi vừa nói gì cơ?” Hồ Vân tưởng mình nghe nhầm, vội hỏi lại.
“Ta nói... ta muốn gia nhập bọn họ!” Hồ Lệ Lệ như thể vừa lấy hết can đảm, cất giọng to hơn.
Nàng là một trong số ít giống cái ban nãy không động tay cũng chẳng buông lời mạt sát Đồ Kiều Kiều. Trong mắt nàng, đám giống đực lẫn giống cái kia đều đã phát rồ.
Không hiểu sao bọn họ cứ nhất quyết phải đuổi hai thú nhân có thực lực mạnh nhất khỏi bộ lạc. Chẳng lẽ sống lâu quá thấy chán? Hay chê thú phu trong tay chưa đủ, muốn thử đủ loại cho bằng được?
Chỉ mới nghĩ đến thôi, Hồ Lệ Lệ đã lạnh cả sống lưng. Nàng thật sự không tài nào hiểu nổi kiểu suy nghĩ đó, chỉ cảm thấy bọn họ điên hết cả rồi. Nàng đã cùng họ điên suốt một thời gian, nếu còn tiếp tục thì chẳng khác nào tự chuốc họa vào thân.
Hồ Lệ Lệ kéo thú phu theo, từ từ đi về phía Đồ Kiều Kiều. Nàng muốn nương nhờ bên đó. Dù đám thú nhân trong tộc có nghĩ thế nào, nếu phía kia không nhận nàng thì nàng sẽ tìm đến bộ lạc khác. Dù sao cũng sẽ có nơi chịu thu nhận nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT