“Nhậm Dương, lão La bảo lần này cậu khỏi thi cuối kỳ luôn rồi đấy, cúp học với nghỉ làm quá thường xuyên, bên hệ thống nó thẳng tay hủy tư cách thi của cậu.” Vừa từ cơ giáp bước xuống, Lâm Việt Ảnh lau mồ hôi trên mặt, tiện tay lướt qua tin mới nhận, sau đó ngẩng đầu hét về phía xa gọi Nhậm Dương.
Lúc đó Nhậm Dương đang ngồi trong góc tám chuyện với bạn trai, còn dùng ngón tay nghịch tóc Tư Viễn Phương. Nghe xong câu kia, hắn ngơ ngác ngẩng đầu lên, thậm chí còn giật hai sợi tóc của người ta luôn. Hắn kinh ngạc nói: “Không thể nào? Tôi tính rồi, mỗi tuần tôi đi học ít nhất cũng hơn mười tiết đấy chứ?”
Tư Viễn Phương: “…………”
Lâm Việt Ảnh nhếch môi cười, cúi đầu kéo bảng thống kê hệ thống ra, ném cái bộp qua chỗ hai người đang dính chặt như sam rồi cười nhạo: “Đúng rồi, một tuần 36 tiết mà cậu đi được hơn mười tiết, đúng là thiên tài toán học, bội phục ghê. Mà cũng vì vậy, hệ thống nó hủy thi cậu luôn rồi đấy, thật là… không ai nói nổi!”
“Không đúng nhỉ, bình thường cúp học như thế, ít ra cũng phải bị phạt quét WC hai ba tuần chứ? Hội trưởng Lâm, anh định phá quy định ngầm à? Hay là nương nương nhà ta có đặc quyền?” Tần Hề chống cằm, hứng thú hỏi Lâm Việt Ảnh.
Nhậm Dương khẽ tặc lưỡi, lườm Tần Hề đầy cảnh cáo: “Học bá, cậu đang sống sung sướng quá nên rảnh quá phải không?”
“Tôi là đang nghĩ cho các cậu đấy chứ. Nhậm Dương mà đi quét WC, chưa biết chừng mười ngày nửa tháng cậu chẳng dám đụng tới cái WC đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT