“Trên người cậu có mùi tin tức tố của người khác. Là lỗi tại cái mũi tôi thính quá, không nên dính vào người đẹp, giờ thì phải lau sạch rồi mới ngủ với cậu được……”
Nhậm Dương hít sâu một hơi. Hắn mới về tới ký túc xá chưa được nửa tiếng, đã nghe Tần Tửu Ca hát đi hát lại mấy câu này như mở đĩa lỗi.
Cái kiểu nhạc tụt mood vừa buồn vừa xàm này khiến hắn không nhịn được nghi ngờ: không biết cái thằng ngốc bạch ngọt này có bị ai “quật” lại không nữa.
“Tôi nói nghe nè ông bạn, cậu còn nhớ tên mình là Tần Tửu Ca chứ không phải Tần Lục Ca không vậy? Tôi mới yêu có mấy bữa thôi mà cậu hát cái gì cho nó tươi lên tí được không?” – Nhậm Dương thở dài, nhìn Tần Tửu Ca mà than trời.
Tần Tửu Ca vẻ mặt phức tạp, thở dài một hơi, sau đó yếu ớt nhìn Nhậm Dương rồi hỏi:
“Dương ca… thật sự cậu không ngửi thấy trên người mình có mùi tin tức tố của người khác hả? Tôi chỉ đang tế nhị nhắc cậu đi tắm đi, không thì lát nữa Viễn Phương về là ngại lắm luôn á.”
“Gì cơ? Hai người đang nói cái gì vậy? Sao tôi về lại thành xấu hổ?” – Tư Viễn Phương đúng lúc đẩy cửa ký túc xá bước vào, mặt đầy thắc mắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT