“Nhóc con, nếu ngày thường biết tích đức, để tích điểm thì hôm nay đã chẳng rơi vào cái tình huống xấu hổ này rồi.” Lâm Tu Tư nghiến răng, kéo tai Nhậm Dương mắng nhỏ.
Nhậm Dương cũng hơi xấu hổ, dùng cùi chỏ đụng nhẹ vào bụng đối phương, bật lại: “Nói cái quỷ gì vậy? Nếu không phải tôi đây bị cái tên lưu manh già nhà ngài lôi mạnh vào WC Alpha thì làm gì có vụ này?”
Thấy sắc mặt Mạc Tình Thần càng lúc càng tệ, hai đứa liếc nhìn nhau một cái, phối hợp khom lưng cúi đầu một cách đồng bộ: “Xin lỗi, làm phiền rồi.”
Nhậm Dương im lặng dán mắt nhìn mấy viên gạch men trên sàn. Hắn thật không nghĩ được lần đầu đời gặp thân nhân lại là ở WC đồn cảnh sát.
Không khí lúc này thật sự xấu hổ muốn chết, hắn chỉ muốn nhảy thẳng xuống bồn cầu cho xong.
Sắc mặt Mạc Tình Thần hơi đen lại. Ban đầu anh còn tưởng bên ngoài người ta tám chuyện về bộ phim nào có anh đóng, vì nội dung nghe hơi cẩu huyết, mà nhất thời anh cũng không nhớ nổi đó là phim nào.
Cho đến khi nghe được câu cuối kia… cả người anh đơ luôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT