Mọi người đều khuyên Ngụy Diễm buông tay, nói rằng Lương Anh đã không còn là người của hắn.
Nhưng vì sao lại không phải? Dựa vào đâu mà không phải? Người trong lòng ngực hắn rõ ràng là thật, như thể trời sinh để lấp đầy khoảng trống trong lòng hắn. Hắn không hề cảm thấy lạnh, trái lại, trong cơ thể như có một ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội.
Chỉ có khoảnh khắc này, hắn mới cảm thấy trọn vẹn.
Người đang ôm lấy nàng từ phía sau không biết đã đứng ngoài kia bao lâu, cơ thể lạnh buốt như một khối băng, khiến Lương Anh không kìm được mà run rẩy, vừa vì lạnh, vừa vì sợ hãi.
Nàng ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng trên người Ngụy Diễm.
Mấy ngày qua, ánh mắt hắn nhìn nàng tuy nóng bỏng đến đáng sợ, nhưng vẫn luôn giữ một lớp vỏ văn nhã, chưa từng có hành động quá đáng. Nhưng men say dường như đã xé toạc lớp vỏ ấy, khiến Lương Anh cảm nhận được nỗi sợ hãi chưa từng có.
Đôi tay giam cầm nàng mạnh mẽ đến mức không thể lay chuyển, nhưng người phía sau lại như không còn sức lực, cả cơ thể dựa hẳn vào nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT