Ngụy Diễm khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười ấy nhanh chóng phai nhạt. Hắn đã biết Đỗ thái phó muốn nói gì. Chuyện trong kinh thành này, chẳng có gì qua được tai mắt của hắn. Tự nhiên, hắn cũng biết Chu Hoài Lâm từng đến Đỗ phủ.
“Ừm.” Mọi cảm xúc vừa rồi đều bị thu lại. Lúc này, Ngụy Diễm khoanh tay đứng đó, ánh mắt không còn chút ý cười nào. Khi nhắc đến chuyện liên quan đến Lương Anh, hắn như mãnh thú bị xâm phạm lãnh địa, cả người lập tức dựng lên phòng bị.
Nhưng sắc mặt Đỗ thái phó vẫn không thay đổi.
“Hôm nay, Hoàng thượng cự tuyệt gặp Thái tử. Sau này, ngài cũng định làm như vậy sao?” Đỗ thái phó hỏi.
Ngụy Diễm không đáp, chỉ im lặng. Đỗ thái phó tiếp tục nói: “Lão thần biết, nếu Hoàng thượng muốn Lương Anh trở về, nhất định sẽ dành cho nàng ấy vị trí Hoàng hậu. Nhưng… ngài định làm thế nào? Nàng ấy chỉ là một cô nương mồ côi không nơi nương tựa, lại không thể nói, là người câm. Khi phát bệnh, nàng ấy còn chẳng thể bước đi vững vàng.”
Những lời vừa nói ấy như từng nhát dao đâm vào lòng Đỗ thái phó, nhắc nhở ông về những khổ đau mà Lương Anh đã chịu đựng. Nhưng ông biết, đối với Ngụy Diễm, những lời này cũng đau đớn không kém.
Sắc mặt Ngụy Diễm dần trầm xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT