Chu Hoài Lâm đang kiểm tra độ ấm của chén thuốc cho Lương Anh. Nàng là người thường xuyên uống thuốc quanh năm, nên dù không quá sợ vị đắng, nàng vẫn không thể chịu được việc uống từng thìa nhỏ. Vì thế, nàng quen chờ thuốc nguội bớt rồi uống một hơi cạn sạch.
Lúc này, cảm xúc của Lương Anh đã dần ổn định. Ban nãy, khi nhìn thấy Chu Hoài Lâm, nàng bị niềm vui bất ngờ bao trùm, khiến mọi suy nghĩ trở nên hỗn loạn. Giờ đây, nàng bắt đầu bình tĩnh và suy xét rõ ràng hơn.
Tại sao Chu Hoài Lâm lại ở đây?
Nàng liếc mắt nhìn quanh, xác nhận đây vẫn là Trường Ninh Cung. Ngụy Diễm không có mặt, chỉ có vài cung nữ hầu hạ đứng cách đó không xa, cúi đầu, không dám nhìn về phía nàng.
“Được rồi, thuốc nguội rồi.” Chu Hoài Lâm lên tiếng, kéo nàng ra khỏi dòng suy nghĩ.
Lương Anh tạm gác lại những ý nghĩ rối ren, nhận lấy chén thuốc từ tay hắn và uống cạn trong một hơi. Vị đắng khiến nàng khẽ nhíu mày, nhưng ngay lập tức, một miếng mứt hoa quả đã được đưa đến bên miệng. Theo thói quen, nàng cắn một miếng, vị ngọt lan tỏa, xua tan dư vị đắng chát.
Nhưng khi Chu Hoài Lâm đưa khăn tay định lau miệng cho nàng, Lương Anh vội quay đầu tránh đi. Đầu ngón tay hắn lướt qua má nàng, bàn tay cầm khăn khựng lại giữa không trung, rõ ràng là bất ngờ trước hành động né tránh của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT