“Không được, ta thật sự chịu không nổi nữa rồi.”
Lạc Kỳ An từ dưới đất ngồi bật dậy. Không biết hôm nay thần kinh nào của cậu bị lệch, cứ như thể trời sinh nghịch lý, sống chết cũng không thể nhập định nổi. Tính ra thì cậu đã thức trắng cả đêm rồi.
Ban ngày còn phải chạy bộ cùng đám người kia, giờ tinh thần rã rời nếu đêm mà không ngủ được thì đúng là tự tìm đường chết.
Rối rắm vài giây, cuối cùng cậu quyết định đi đến bên giường Ứng Thiên Thừa. Vừa hay lúc này Ứng Thiên Thừa đang cuộn tròn ở góc giường, quay lưng về phía cậu nên trên giường còn dư ra một khoảng rộng.
Lạc Kỳ An nghĩ bụng: Dù gì cũng là đàn ông con trai, Ứng Thiên Thừa không nhìn thấy, cũng chẳng sờ trúng mình đâu. Thế là cậu nhón chân nằm xuống chỗ trống, cuối cùng cũng yên ổn chợp mắt được.
Ứng Thiên Thừa nghe thấy tiếng động phía sau dần ổn định, khẽ mở mắt ra, vài giây sau lại từ từ khép lại.

Lạc Kỳ An ban ngày theo học, tối chiếm giường người ta ngủ ké, cứ thế sống qua được gần một tháng.
Tới hôm nay lại phát sinh vấn đề mới là cậu muốn đột phá.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play