Lạc Kỳ An đi qua đi lại giữa phòng, nghĩ nửa ngày không biết nên lên sân khấu kiểu gì nên cuối cùng dứt khoát hiện hình cho rồi.
Ứng Thiên Thừa đang ngồi bên bàn, vẻ ngoài có vẻ chuyên tâm đọc sách về linh lực, thực ra ánh mắt cứ lén liếc về phía cậu. Thấy cậu cuối cùng cũng hiện thân, hắn lập tức phối hợp tỏ vẻ kinh ngạc: “Nghĩa phụ?”
Lạc Kỳ An ho nhẹ hai tiếng, nghiêm trang nói: “Ta có tâm linh cảm ứng, biết ngươi cần giúp nên tới đây.”
Ứng Thiên Thừa làm bộ như vừa ngộ ra, nghiêm túc gật đầu tin tưởng.
Lạc Kỳ An không dài dòng, vào thẳng vấn đề: “Ngươi có linh lực, chỉ là đan điền bị người khác phong ấn nên vì thế mới không dùng được.”
Ứng Thiên Thừa nghiêng đầu: “Ơ? Nghĩa phụ sao biết con không dùng được linh lực?”
“Đã nói là tâm linh cảm ứng rồi mà.” Lạc Kỳ An nhanh chóng chuyển đề tài: “Thôi thôi, tranh thủ thời gian, ta giúp ngươi giải phong ấn.”
Ứng Thiên Thừa chưa kịp phản ứng, đã bị cậu kéo tới và chỉ vào chỗ đất trống: “Ngồi xếp bằng xuống.”
Ứng Thiên Thừa: “……”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT