Họp xong đã gần đến buổi trưa. Trong phòng uống nước toàn là người, Đường Phương đi vào, giống như hai ngày trước, tiếng tám chuyện bàn tán lập tức ngừng, có vài người lập tức liếc cô rồi dời đi, cũng có một số người lúng túng cười gật đầu với Đường Phương, tính bắt chuyện. Những người thích tụ tập ăn trưa cũng không ai chủ động tìm Đường Phương xin thẻ ưu đãi.
Đường Phương bình tĩnh lấy cốc Americano, phía sau truyền đến tiếng Hà Khải Văn lo lắng: "Sếp?"
Xoay người thấy người thanh niên vẻ mặt tức giận bất bình uất ức, Đường Phương nở nụ cười: "Cậu bày dáng vẻ rau héo này cho ai xem?"
Thấy trong phòng uống nước người đã đi tương đối, Hà Khải Văn thấp giọng: "Sếp, chị đừng để ở trong lòng. Chị mới là người bị hại."
Đường Phương cười khúc khích: "Tôi thảm như vậy sao? Thăng chức tăng lương hình như là tôi, cuối cùng người được lợi cũng có tôi."
Hà Khải Văn gãi đầu: "Những người này chính là như vậy, dùng chiến tranh lạnh coi thường chị. Chị đừng từ chức. Phải để cho họ muốn chửi sau lưng nhưng không dám làm gì trước mặt chị."
Từ ngày đầu tiên bắt đầu đi làm, còn không có ai có thể ép cô rời đi, đều là cô muốn đi mới từ chức. Đường Phương ngừng cười đưa tay chống nạnh trợn mắt: "Ai ở sau lưng mắng tôi! Nói mau, xem tôi cho họ nát miệng!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT