Sáng sớm ánh nắng mặt trời chiếu vào nửa hoa viên tràn đầy sức sống, sáng rực từng khóm hoa non xanh biếc. Dưới tàng cây dâu, chiếc võng vẫn chán chường nằm lẫn trong đám cỏ cây, dây thừng dính không ít bùn.
Chu Đạo Ninh đút hai tay vào túi, rãnh rỗi tựa ở dưới tàng cây dâu, không biết đến đây từ lúc nào, cũng không biết đợi bao lâu. Năm nay có lẽ quá ấm áp, nửa cây tường vi trắng đã có nụ hoa.
Cánh cổng vang lên một tiếng, Đường Phương vội chạy ra, bỗng nhiên dừng lại vỗ đầu một cái, dậm chân xoay người chạy về. Chu Đạo Ninh khẽ cong khóe môi lắc đầu thở dài.
Quả nhiên quên khóa cửa rồi. Lần thứ ba! Đường Phương khóc không ra nước mắt, không phải cô mắc bệnh hay quên của người già, mà là quên cài cửa rồi mới đi, xem ra phải đổi sang cửa mật mã.
Vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy Chu Đạo Ninh dưới bậc thang, mặt Đường Phương hơi đỏ lên, ngày hôm qua anh đi nơi nào? Sao nhận được tin nhắn không đáp lại? Có phải không hiểu ý cô chăng? Một bụng đầy câu hỏi chen chúc loạn như ma, cuối cùng rút lại thành một câu: "Sao anh lại tới đây?"
"Bạn trai mời bạn gái đi ăn sáng, không được sao?" Chu Đạo Ninh cười còn rực rỡ hơn cảnh xuân.
Đường nai con lòng thành thật hơn miệng: "Anh nói bừa gì đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT