Tô Bối Bối suýt chút nữa lại uống thuốc thêm lần nữa, nhờ Đường Phương và Chu Đạo Ninh xác nhận cô ta đã uống xong thuốc mới do dự chấp nhận sự thật này.
Đường Phương tưởng tượng nếu người như vậy bám lấy mình mười năm, không biết cô còn có thể làm một người bình thường không. Cô cũng nghe ra được ý của Tô Bối Bối, Chu Đạo Ninh không chỉ là Chu Đạo Ninh cô nhìn thấy, cũng không chỉ là Chu Đạo Ninh người ngoài hiểu biết là nhân tài giới đầu tư. Mười năm anh ở Bắc Kinh chỉ sợ sâu đến mức cô không lường được.
Song cô sẽ không bởi vậy mà lùi bước, cũng sẽ không vì thế mà từ bỏ.
Tô Bối Bối uống thuốc xong dường như đã quên mục đích của mình đến là giám sát công ty, bị vệ sĩ đưa thẳng rời khỏi nhà hàng. Trước khi lên xe còn căm giận thấp giọng nói với Đường Phương: "Bọn họ chính là muốn giam lỏng tôi, sợ tôi nhảy lầu, sợ tôi tự sát, ngay cả dao cạo lông của tôi cũng phải lấy đi!"
Đường Phương yên lặng à ừ với cô ta, nói không nên lời là sai lầm hay là bi ai, đầu thai quả thật là môn kỹ thuật sống, may mà kỹ thuật của cô cũng không tệ lắm.
"Đi dạo nhé?" Chu Đạo Ninh không nắm tay Đường Phương, hai người sóng vai đi về phía đường Nam Kinh Tây.
"Em định sẽ từ chức." Đường Phương giải thích: "Không liên quan gì đến anh đâu, cũng không thẹn với lương tâm. Hiện tại không tiện, vẫn phải tránh một chút."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play