Đường Phương nằm ở trên giường trằn trọc. Đèn xông hương tản mát ra mùi cây cỏ thư giãn, cô lại hoàn toàn không thả lỏng được.
Chu Đạo Ninh nhất định là tức giận rồi, đổi lại là cô cũng sẽ tức giận. Đường Phương cẩn thận nghĩ lại, lại nghĩ không ra dáng vẻ tức giận trước đây của Chu Đạo Ninh để đối chiếu. Cho dù đối với cậu mợ, anh cũng luôn luôn lạnh nhạt, nhìn không ra buồn giận, cũng bởi vậy cậu mợ anh càng ghét anh hơn. Ai cũng không nhìn thấu anh đang suy nghĩ gì.
Nhưng sau khi cô hỏi ra câu kia, anh không nói gì, cứ như vậy nhìn khiến cô rối loạn. Thậm chí Đường Phương cũng không xác định trong lúc hoảng loạn mình có nói gì không đúng hay không. Cô không tin tưởng anh, cô coi thường anh, cô dùng ác ý lớn nhất phỏng đoán anh. Cô dùng sự phòng người và khôn khéo trên người anh.
Thà anh hỏi ngược lại một câu biểu thị một chút thất vọng, cô cũng sẽ không đến mức thấp thỏm như thế. Trên lưng Đường Phương ra chút mồ hôi, phiền đến mức không chịu được, lại trở mình, mở điện thoại di động, chán nản nhìn avatar của Chu Đạo Ninh, cụt hứng đóng màn hình, nặng nề đặt ở dưới gối, che kín đầu, không khỏi ảo não vì nói không cân nhắc, cũng chán nản vì bị Chu Đạo Ninh ảnh hưởng tâm tình.
Điện thoại di động chấn động, Đường Phương bình tĩnh, xác nhận là điện thoại di động đang rung, cuống quít nhấc gối lên, không cầm chắc, di động rơi xuống đất bịch một tiếng.
Đường Phương nhanh chóng thò tay vào khe hở giữa tủ đầu giường và khung giường, cầm điện thoại, khi rụt tay về lại bị đập vào xương cổ tay, đau đến mức cô nhe răng trợn mắt.
Trên màn hình là Trần Dịch Sinh yêu cầu trò chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT