Nhưng mẹ Phương lại nhanh tay hơn, đè chặt đống tiền xuống, trừng mắt nhìn sang chồng.
“Phương Đức Tài, nếu ông dám đem số tiền này đi vá cái hố nhà chị ông để lại, mai tôi dắt hai đứa nhỏ ra ngoài ở luôn!”
Ba Phương thoáng lúng túng: “Bà xem bà kìa, nổi giận gì chứ? Tôi có nói sẽ đưa cho nhà họ đâu...”
Mẹ Phương từ tốn ngồi xuống, nhìn xấp tiền trăm còn mới tinh trong tay, vẻ mặt dần hiện lên nét vui mừng: “Nhiều năm rồi, lần đầu tiên tôi được thấy nhiều tiền thế này, vẫn là con gái tôi giỏi! Nhưng mà, tiền này là con bé liều mạng mới đổi được, nên phải giữ lại, sau này để con bé học đại học!”
Ba Phương gật đầu: “Đúng, bà đi gửi tiết kiệm đi, giữ kỹ sổ tiết kiệm, nếu không phải chuyện cấp bách thì không được động vào số tiền này.”
Thấy ba mẹ định đem tiền cất đi, Phương Thanh không nhịn được mở miệng: “Ba, mẹ, con thấy đem tiền đi gửi không bằng dùng tiền để sinh lời.”
Trước đây cô đã từng nghĩ đến chuyện mở quán ăn, chỉ khổ vì không có vốn. Bây giờ tự nhiên trên trời rơi xuống một khoản lớn như vậy, không tận dụng thì thật lãng phí. Huống chi, qua vài năm nữa, đồng tiền sẽ mất giá, một trăm ngàn đồng lúc đó đâu còn giá trị như bây giờ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play