Ngồi trong đồn cảnh sát, Phương Thanh phải giải thích suốt một hồi mới chứng minh được mình vô tội. Ghi xong lời khai thì đã nửa đêm, cô mới sực nhớ đến mấy người đang xem đèn lồng ở quảng trường, mà giờ này thì hội đèn lồng Nguyên Tiêu chắc đã kết thúc từ lâu.
Cảnh sát bố trí xe đưa cô về nhà an toàn. Vừa bước vào cửa, Phương Thanh đã nghe thấy tiếng mẹ khóc, cô hơi lúng túng, lại gây họa nữa rồi thì phải.
“Mẹ, ba, con về rồi.”
Nghe tiếng con gái, cả nhà lập tức ùa ra. Sau khi được cảnh sát giải thích, ba mẹ Phương mới biết con gái mình vậy mà lại một mình đi bắt kẻ buôn người!
Tiễn cảnh sát về xong, Phương Thanh cũng nhận ra hành động tối nay của mình quá mạo hiểm, khiến cả nhà lo lắng, trong lòng thấy hổ thẹn nên ngoan ngoãn tự kiểm điểm. Mãi cho đến khi ba cô bước tới ôm chầm lấy, cô mới dần dịu lại.
“Thanh Thanh à, sợ lắm đúng không? Giờ về nhà rồi, không sao nữa, mọi chuyện qua rồi! Con làm rất tốt, ba tự hào về con...”
Thì ra lúc kể lại chuyện đêm nay, đôi tay đặt trên đầu gối của Phương Thanh vẫn đang run rẩy, chỉ là bản thân cô không nhận ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play