Giữa đám người đang leo núi mà thở hồng hộc như trâu, lại có hai thiếu niên vẫn còn sức đùa giỡn, đuổi nhau chạy nhảy thật sự là có phần quá nổi bật.
Tốc độ của hai người không hề chậm, vượt qua từng nhóm người trên đường lên núi. Có người đơn thuần là khách du lịch, có người thì mang theo đồ tế lễ, rõ ràng là tín đồ của Ngọc Xuân Quán, đặc biệt đến đây để tham gia tiết Hàn Y.
Ngồi trong đình nghỉ chân phía xa, trông thấy hai cậu trai trẻ tràn đầy sức sống chạy qua, một bác trung niên đang xoa xoa hai chân mệt nhọc thở dài cảm khái:
“Tuổi trẻ vẫn là tốt nhất a.”
Nhìn thấy trong đình vẫn còn chỗ trống, Tiêu Dã liền kéo Quý Nam Tinh người đang hăng hái muốn leo một mạch đến tận Ngọc Xuân Quán nói: “Nghỉ một chút đi, thời tiết lạnh thế này mà mồ hôi ra rồi, lát nữa gặp gió thổi dễ cảm lạnh lắm.”
Thật ra thì đổ mồ hôi là không đến mức, nhưng thời gian vẫn còn sớm, đúng là cũng không cần gấp gáp làm gì.
Tiêu Dã mở ba lô ra, lấy hộp đồ ăn: “Cơm mang theo nặng quá nên không đem, ăn miếng sandwich bổ sung chút thể lực đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play