Ngô Dạng nói xong liền xoay người rời đi. Cậu ta đến đây chỉ để xác định xem Cảng Sinh có vô tội hay không, giờ xem ra, e là không hẳn. Vậy thì bước tiếp theo, cậu ta chỉ cần điều tra xem nữ quỷ kia rốt cuộc đã vì Cảng Sinh mà giết bao nhiêu người, rồi kết án là được.
Chờ người kia đi khỏi, người đại diện liền quay sang nhìn Cảng Sinh, ánh mắt đầy dò xét: “Cậu nói thật cho tôi biết đi, cái người vừa rồi nói vậy, chuyện đó có liên quan gì tới cậu không?”
Trong cái giới này, mấy chuyện kiểu đó cũng chẳng lạ gì. Vì muốn nổi tiếng, muốn thượng vị, nuôi tiểu quỷ cũng có, dù phần lớn cũng chẳng mang lại hiệu quả gì. Vì những thứ thật sự có sức mạnh huyền dị đâu phải muốn là có được, nhiều người làm vậy chẳng qua để tự trấn an ủi tinh thần thôi.
Cho nên, lúc nghe cái người tự xưng là thiên sư kia nói vậy, phản ứng đầu tiên của người đại diện không phải là thấy người ta nói linh tinh, mà là bắt đầu nghi ngờ Cảng Sinh thật sự có từng dính vào mấy chuyện đó hay không.
Phản ứng theo bản năng của Cảng Sinh là mờ mịt lắc đầu: “Sao lại liên quan tới tôi được chứ. Mẹ tôi mất bao nhiêu năm rồi, hồi còn sống cũng chỉ là một người bình thường. Hơn nữa, bà ấy còn là bị ba tôi bạo hành đánh chết cơ mà, sao có thể thành quỷ rồi còn dám giết người?”
Cảng Sinh lấy điện thoại ra, đưa ảnh chụp mẹ mình cho người đại diện xem. Đó là bức ảnh duy nhất hai mẹ con chụp chung, trong ảnh, người phụ nữ trông rất dịu dàng, dáng vẻ thanh thuần, gương mặt xinh đẹp, đang ôm lấy đứa trẻ tầm năm sáu tuổi là anh ta, cười thật hiền từ.
“Anh nhìn đi, đây là mẹ tôi. Bà là một người rất tốt, rất hiền. Chỉ tiếc là lấy nhầm người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play