Mưa to suốt cả đêm kèm theo sấm sét ầm ầm, đúng là dọa chết người à không, dọa quỷ thật. Dù đang ở trong phòng, mỗi lần sét đánh xuống, Mạnh Cẩn đều cảm nhận được một luồng sợ hãi trào dâng.
Cậu nhóc thật sự không dám tưởng tượng nếu tối qua không theo chị nữ quỷ quay về, một mình trốn tránh ngoài kia, có lẽ chưa chịu nổi hai đợt sét đã bị gió mưa cuốn tan rồi.
Nhìn mưa ngoài trời dần nhỏ lại, trên đường đầy những chiếc lá bị mưa gió đánh rụng, từng bóng người khoác áo bông dày, đội gió lạnh quét dọn vệ sinh, người ta ngước lên nhìn bầu trời rồi lại vội vã đi làm, trường học vẫn còn im ắng không học sinh, mọi âm thanh vẫn chưa thức dậy khỏi màn đêm, cả thành phố như còn đang ngủ.
Mạnh Cẩn nghĩ, nếu sau khi chết cuộc sống là như vậy, thì sống hay chết có khác gì nhau?
Không biết từ lúc nào Quý Nam Tinh đã bước ra khỏi phòng, đi vào bếp, vừa hâm sữa bò vừa nói: “Sinh hồn không chịu quay về thì xem như tự sát, sau này sẽ phải xuống Địa ngục Uổng Mạng mà chịu hình.”
Mạnh Cẩn còn chưa kịp mở miệng, Tạ Phán Nhi đã đột nhiên tỉnh táo lại, đang co rút người trong bộ đồ chơi đôi liền bật dậy kêu to: “Cái gì! Tự sát là phải xuống Địa ngục Uổng Mạng?!”
Rót sữa nóng ra ly, Quý Nam Tinh uống một ngụm cho ấm cổ họng đã khô cả đêm, giọng cậu vẫn thản nhiên: “Nếu tùy tiện từ bỏ sinh mạng mà không phải chịu trừng phạt hay phán xét gì, thì âm phủ dương gian, sống hay chết chẳng phải lẫn lộn hết cả sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT