Đó là một đứa trẻ trông chừng khoảng mười tuổi, quần áo mặc chỉnh tề sạch sẽ, gương mặt cũng sáng sủa, chỉ là hơi gầy. Vì là sinh hồn nên trên người không có tử khí trầm trọng như âm hồn, thần thái sinh động, chẳng khác gì người sống.
Cậu bé biết chị nữ quỷ kia muốn đưa mình về nhà, nên vừa phát hiện cô lại tìm đến thì lập tức tìm cách trốn. Nhưng cậu chỉ chú ý né người chết, lại không để ý né người sống, lúc định chui ra khỏi bụi cây thì đụng bốp một phát vào người đối diện, té dập mông.
Mạnh Cẩn sau cú đụng, theo phản xạ liền nói xin lỗi, nhưng lúc bò dậy mới sực nhớ ra: giờ mình đâu còn là người, theo lý thì không thể đụng trúng người mới đúng.
Cậu bé ngẩng đầu nhìn người bị mình đụng phải, đối diện với ánh mắt cậu xong liền xác định đối phương có thể nhìn thấy mình, bèn kinh ngạc hỏi: “Anh ơi, anh cũng là quỷ à?”
Tạ Phán Nhi phiêu tới, vươn tay bắt lấy tay cậu bé: “Bắt được rồi nhé, xem em còn trốn đi đâu!”
Mạnh Cẩn giãy dụa: “Chị bắt em làm gì? Em đâu quen chị! Đừng tưởng chị là quỷ thì lừa bán trẻ con không tính là phạm pháp nha!”
Tạ Phán Nhi quay đầu nhìn tiểu thiên sư:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play